3 bao tiền tiền lớn với các mệnh giá 5 nghìn đồng, 2 nghìn đồng và 1 nghìn đồng được chồng trước mặt, cả đám người mất cả buổi mới đếm hết, xong lại phải lấy ba xe ba gác chở số tiền về nhà, chất đầy các góc.
Chuyện xảy ra gần 20 năm trước tại Châu Bình, Quỳ Châu (Nghệ An), thời điểm mà cả một vùng đảo điên vì cơn sốt đá đỏ. Chủ nhân may mắn tìm thấy đá quý là ông Hiệp, người địa phương.
Thông tin trên VTC, dạo đó, tranh thủ lúc thời gian rảnh rỗi, ông Hiệp cùng hai người con trai đầu vào nguồn khe Lá Dong cách địa bàn sinh sống không xa lắm và đào được 3 viên đá. Viên to nhất bằng hạt lạc, đập tách đất đá xung quanh thấy óng lên màu đỏ au, trong vắt, hai viên còn lại màu xanh biếc, chừng 7,8 li.
Lúc đi qua khe Cháy chỗ đám thợ đang hì hục đào vàng, ông đưa viên đá và nói với chủ thầu tên Ngự nếu đồng ý mua thì ông sẽ bán. Tuy nhiên, ông Ngự lắc đầu từ chối. Tuy nhiên, khoảng nửa tháng sau, ông Ngự tìm tới tận nhà ông và hỏi chỗ đào được 3 viên đá hôm trước rồi bảo ông dẫn đám thợ tới đó, đồng thời hỏi mua toàn bộ số đá mà ông có.
Gom trong nhà được 15 viên, ông mang hết ra cho chủ thầu chọn. Gã chủ thầu trả 1 viên 70 ngàn đồng (thời đấy tiền mệnh giá cao nhất cũng chỉ có 5 ngàn, và một con trâu đực to chỉ có 300 ngàn, thì 15 viên mua được tới 3 con trâu). Thấy có lãi, ông bán luôn.
Sau khi chồng tiền xong, chủ thầu liền quay sang năn nỉ cho đám thợ nhập với gia đình ông đi tìm kiếm đá quý. Ông dẫn vào đầu nguồn khe suối đó đào bới. Ngày thứ 2 đào bới, đã kiếm được một viên gần bằng củ lạc.
Và mới đào được đá buổi sáng, buổi chiều đã có 2 chiếc ô tô biển số Hà Nội xuất hiện ở Châu Bình, toàn dân buôn đá đỏ, dò hỏi tìm đến tận nhà ông.
Vì chưa biết giá cả thế nào nên ông nói bừa “Đúng 20 triệu tôi bán”. Không ngờ chủ buôn trả lời nếu bớt cho 500 nghìn thì cuộc trao đổi coi như xong, thuận mua vừa bán.
Không ngờ chỗ đá ấy lại giá trị đến vậy nên ông Hiệp đồng ý. Ngay tức khắc, số tiền được chồng ngay trước mặt, gồm 3 bao tải lớn, tiền 5000 đồng, 2000 đồng và 1000 đồng, mất cả buổi mới đếm được hết.
Bán viên đá quý, ông Hiệp phải dùng 3 xe ba gác để chở tiền về (Ảnh minh họa)
Ông Hiệp cho biết, ngay khi có tiền, ông mua ngay một miếng đất khá lớn ven đồi, định làm một trang trại. Sau khi quây hết hàng rào lại, nghĩ đến viên đá bán được 20 triệu đồng hồi trước, ông huy động cả nhà đào bới, vừa để làm nền vừa hy vọng vận may tìm đến với mình một lần nữa.
Cứ thế, ông Hiệp đào theo kiểu hên xui, cứ cuốc xẻng bổ xuống, sâu đến 1 mét mà không thấy có vỉa đá thì lại chuyển sang đào hố khác. Nếu có vỉa đá, nhất là đá cuội, thì kiểu gì cũng tìm thấy đá rubi ở đó, theo kiểu đá ngậm đá.
Mất mấy tháng đào bới, ông kiếm được 6 viên, trong đó có 1 viên đá đỏ au lóng lánh to bằng hạt mít, cứng hơn sắt thép, đập mãi mới bóc tách được lớp cuội bên ngoài. Ông bán viên đó được 350 triệu đồng.
Lúc đầu, thấy cha con ông đào, rồi có đá bán ra tiền triệu, ngay tức khắc gây dư luận ầm ĩ, những người người dân chân chất quanh năm ruộng vườn ở Châu Bình nổi cơn sốt xình xịch, bỏ bê hết cả ruộng nương, lao đi tìm đá.
Với 6 viên đá quý, ông Hiệp bán được hơn 1 tỷ đồng. nhiều người dân ở Châu Bình cũng đào được đá, có viên họ giấu đi, có viên thì lại đem bán lại cho ông Hiệp. Ai đào được đá ông mua hết, rồi thấy có lãi lại bán đi.
Chỉ thời gian ngắn, tài sản của ông Hiệp lên tới hơn 3 tỷ đồng, một con số khủng khiếp thời bấy giờ.
Thời điểm đó, cơn sốt bắt đầu lên cao, không chỉ dân Châu Bình mà còn khắp nơi kéo về đào đá quý. Thỉnh thoảng, ông Hiệp lại thấy có những xe tải chở đầy giang hồ mặt mũi bặm trợn, dao kiếm đầy mình cũng dừng lại nhảy xổ vào tranh bãi. Sợ nguy hiểm tính mạng, ông Hiệp quay sang mua xe khách chạy bắc nam. Thế nhưng, được thời gian ngắn thì lại chán vì mệt mỏi, lại bán xe, rồi quay sang làm chủ đề. Sẵn có tiền, dân đào đá đỏ chơi toàn vài chục triệu 1 con đề, ông Hiệp ôm hết. Ông Hiệp nhanh chóng phất lên thành đại gia của cả vùng với tiền bạc trong nhà rủng rỉnh đến 5 tỷ đồng.
Nhưng có một hôm, không hiểu sao cả mấy bãi đá đỏ thi nhau kéo đến nhà ông ghi con số 83. Cả dân chúng xã cạnh cũng kéo sang đánh. Buổi tối, ông Hiệp rụng rời tay chân, không tin vào mắt mình khi bảng kết quả thông báo đề về 83.
Vụ đó, ông mất sạch gia tài, thậm chí còn phải bán thêm đồ đạc, xe cộ mới đủ bù lỗ, khi mà hàng ngày đám giang hồ cứ lởn vởn trước cửa đòi nợ.
Sau lần ấy, ông Hiệp bất chấp nguy hiểm, huy động anh em vào rừng đào đá, mong vận may sẽ mỉm cười lần nữa, nhưng ông không bao giờ tìm thấy viên đá nào. Cùng đường, vợ chồng ông Hiệp phải mở quán phở ven quốc lộ 48 kiếm sống qua ngày, con cái bỏ xứ đi chạy xe thuê.
Vũ Đậu (Tổng hợp)