Dưới đây là chia sẻ của một người con khi thấy bố mẹ vẫn cứ yêu nhau như thế, và viết lên một cuộc tình đẹp bằng tình yêu sau 6 thập kỷ chung sống.
Giữa vô vàn những câu chuyện chia tay của nhiều đôi bạn trẻ đang tràn lan trên MXH khiến nhiều người mất niền tim vào tình yêu đích thực. Thì mới đây, dân mạng như được tiếp thêm niềm tin vào tình yêu của câu chuyện cặp đôi U80 gần 60 chung sống. Họ chẳng cần phải những lời hoa mỹ to tát, hay những món quà xa xỉ đắt tiền, tôi nghĩ bạn vẫn có thể tin tình yêu, tin vào một ngày bạn sẽ tìm được người đem lại cho bạn hạnh phúc.
Đó là câu chuyện cùng hình ảnh xúc động được chị Trần Giang, ở Xã Dương Liễu, huyện Hoài Đức, Hà Nội chia sẻ trên trang cá nhân Facebook. Chị Giang ghi lại khoảnh khắc này khi nhẹ nhàng bước vào phòng mà bố mẹ không hề hay biết.
Cái ôm động viên nhẹ nhàng từ phía sau của người vợ dành cho bạn đời của mình.
Dòng chia sẻ đốn tim dân mạng những ngày qua:
"Tôi chụp được khoảnh khắc này khi tôi nhẹ nhàng bước vào phòng mà bố mẹ không biết. bố dựa vào mẹ, hình như đang lau nước mắt. Mẹ ôm bố từ đằng sau, má tựa vào vai bố với nét mặt rất an yên.
Gần một tháng trời, mấy mẹ con đưa bố hết bệnh viện này đến bệnh viện khác, nhiều lần tưởng bố không qua khỏi, nhưng không đứa nào dám khóc vì sợ mẹ lo lắng và buồn, vậy mà khi thấy hình ảnh này, chẳng hiểu sao tôi khóc hu hu rồi vội vàng chạy ra khỏi phòng vì sợ bố mẹ phát hiện.
Gần một tháng trời, khi tỉnh lại giữa những cơn mê, câu đầu tiên của bố bao giờ cũng là hỏi về mẹ:
"Bà khỏi mệt không?
Bà ăn gì chưa?
Bà cố lên nhé!
Bà khó nhọc về tôi quá!''
Gần một tháng trời bố nằm viện mẹ không rời nửa bước, con cái bắt về nhà nghỉ ngơi cũng không nghe. Câu nói nhiều nhất mà tôi được nghe từ mẹ là: "Chỉ cần bố con sống, còn ốm yếu thế nào mẹ cũng hầu được, vất vả thế nào mẹ cũng chịu được".
Đã có lần tôi đọc được ở đâu đó viết về một cuộc tình đẹp, đại ý thế này: "Đó là cuộc tình mà người ta cộng vào nhau cái ân cái nghĩa, cái tình cái thương. Người ta có thể không nhớ đã cưới nhau bao nhiêu năm, nhưng luôn nhớ bạn đời của mình thích gì, nghĩ gì, muốn gì, mong gì... Là khi tay này có lạnh có run thì vẫn đầy hơi ấm bàn tay của nửa còn lại. Là khi chân này có cần ba toong thì cái ba toong xịn nhất luôn là người bạn đời của mình. Là khi không thể tự mình ngồi được thì chỗ dựa tin cậy nhất, êm ái nhất luôn là người đàn ông ấy, người phụ nữ ấy của đời mình.
Nhớ lại một lần hôm ý bố đã bớt mệt, mẹ tranh thủ về qua nhà, mẹ mới về được khoảng vài tiếng đồng hồ mà bố phải hỏi đến 5, 6 lần:
"Mẹ con đâu?
"Mẹ con lên viện chưa?"
Ông anh trai tôi mới bảo: ''Mẹ con sắp lên rồi, bố nhớ mẹ quá à?". Bố gật đầu, hai anh em nhìn nhau cười khúc khích. Thế là bố bảo:
"Bố chả có gì phải xấu hổ đâu, tình cảm thật, phải trân trọng".
Gần 60 năm bên nhau, bố mẹ vẫn cứ yêu nhau như thế, và viết lên một cuộc tình đẹp bằng tình yêu của mình mỗi ngày!''
Cụ ông Trần Đại và cụ bà Trần Thị Vượng đã có quãng thời gian gần 60 năm chung sống.
Được biết, cụ ông là Trần Đại, năm nay 80 tuổi, còn bà là Nguyễn Thị Vượng, năm nay 76 tuổi. Hai ông bà cưới nhau năm 1959, đến nay cặp đôi U80 đã có 58 năm chung sống. Hiện tại, sức khỏe của cụ ông Trần Đại vẫn rất yếu. Cũng vì vất vả lo lắng quá nhiều cho người bạn đời nên bà Vượng cũng yếu đi nhiều.
Gần 60 năm bên nhau, họ vẫn cứ yêu nhau như thế, và viết lên một cuộc tình đẹp bằng tình yêu của mình mỗi ngày!
Nhìn cách họ chăm sóc cho nhau cẩn thận từng ly từng tý dù họ đã ở bên nhau được gần 60 năm, hai tâm hồn vẫn đồng điệu như ngày đầu tiên, vẫn hướng về nhau dù có ở cách xa, vẫn luôn là câu hỏi "Mẹ con đâu?", vẫn luôn hỏi quan tâm nhau "Bà khỏi mệt không? Bà ăn gì chưa? Bà cố lên nhé! Bà khó nhọc về tôi quá!'' khiến nhiều bạn trẻ tin rằng dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, thì tình yêu vẫn luôn tồn tại, hiện diện trong cuộc sống của chúng ta.