Các phóng viên của BBC đã tận mắt chứng kiến cảnh Trung Quốc đang biến các rạn san hô tại Trường Sa thành đảo nhân tạo nhằm độc chiếm Biển Đông.
Phóng viên Rupert Wingfield-Hayes đã có những tháng ngày lênh đênh trên biển cùng với ngư dân Philippines và tiếp cận với “công trường xây đảo” trên Biển Đông của Trung Quốc. Dưới đây là lời kể thuật lại hành trình của anh:
Chiếc thuyền chồi lên, sụt xuống, chao đảo từ bên này qua bên khác giữa những cồn sóng. Tiếng ồn của động cơ diesel lớn ngay dưới sàn tàu nện vào đầu tôi.
Mũi tôi ngập ngụa mùi cá tanh và mùi khói dầu diesel, chiếc áo phông đẫm mồ hôi dính chặt vào ngực. Để ngủ đủ giấc là điều không thể.
Chúng tôi đã đi như thế này trong hơn 40 tiếng đồng hồ. Chiếc thuyền đánh cá bằng gỗ của chúng tôi đã đi qua Biển Đông theo cách của mình. Hàu hết thời gian chúng tôi không thể đi nhanh hơn tốc độ đi bộ. “Ai sẽ đánh bắt ở nơi này chứ?”, tôi tự hỏi thành tiếng.
Tôi lặng nhìn những con sóng vô tận. Cuối chân trời là màn đen đáng sợ. Sau đó, mắt tôi nhìn thấy cái gì đó trên những con sóng. Đó giống như một giàn khoan dầu hoặc giàn khoan khí. Vật đó đang làm gì ở đây?
Khi tiến lại gần hơn, về phía bên phải, tôi chắc chắn giờ thì mình đã có thể nhìn thấy cái gì đó mờ và có màu vàng cát bên cạnh cái bệ mình vừa thấy. “Nhìn như ở đất liền”, tôi nói. Nhưng điều này là không thể. Tôi nhìn vào thiết bị GPS của mình. Không có bất kỳ dấu hiệu của đất liền nào ở gần đay, chỉ có một dải đá ngầm chìm trong chuỗi quần đảo Trường Sa. Nhưng mắt tôi đã không dối mình. Tiến lại gần thêm vài kilomet tôi có thể nhìn rõ đường nét 1 hòn đảo.
“Nơi này được gọi là gì?”, Tôi hỏi thuyền trưởng người Phillippines.
“Đá Gaven”, ông nói.
“Tới gần hơn đi!”, tôi hét lên trong tiếng ồn của động cơ.
Ông quay thuyền, tiến thẳng tới hòn đảo. Nhưng những đám mây đen kéo đến rất nhanh. Chỉ một lúc sau chúng tôi đã bị phủ mây. Nước trút xối xả xuống mái thuyền. Hòn đảo nhỏ biến mất.
“Sẽ mưa trong bao lâu?”, tôi hỏi thuyền trưởng.
“Trong 4-5 tiếng hoặc có thể lâu hơn”, ông nói.
Tim tôi trùng xuống. Trong lúc này, chỉ có thời tiết là đang thổn thức. Nhưng tôi biết tôi đã nhìn thấy một hòn đảo xuất hiện tại nơi mà chỉ vài tuần trước đó, vị thuyền trưởng của chúng tôi chưa bao giờ nhìn thấy.
Các đội xây dựng của Trung Quốc tại Đá Gạc Ma. Ảnh do quân đội Philippines cung cấp
Thuyền trưởng đưa thuyền quay lại hành trình cũ – phía nam, tiến vào màn mưa. Chúng tôi khó nhọc tiến lên. Những con sóng ngày càng lớn hơn. Sau 4 tiếng, mưa bắt đầu ngớt dần. Trước mặt, tôi có thể nhìn thấy một hòn đảo khác.
Đây là điều tôi đang mong đợi. Nơi này được gọi là đá Gạc Ma. Thiết bị GPS của tôi một lần nữa cho thấy không có đất đai mà chỉ là một rạn san hô ngập nước.
Nhưng tôi đã nhìn thấy những bức ảnh chụp từ trên không của nơi này do hải quân Philippines cung cấp. Chúng cho thấy việc cải tạo đất được Trung Quốc tiến hành từ tháng 1.
Hàng triệu tấn đất đá và cát đã được nạo vét từ đáy biển và bơm vào rạn san hô để hình thành một vùng đất mới.
Dọc theo bờ biển mới tôi có thể thấy các đội xây dựng đang xây một bức tường biển. Có những xe tải bơm xi măng, cần trục, những ống thép lớn và ánh đèn flash của đuốc hàn.
Trên đỉnh một lô cốt bê tông màu trắng có một binh lính đang đứng quan sát chúng tôi qua ống nhòm.
Tôi thuyết phục thuyền trưởng tiến lại gần hơn nữa nhưng phía Trung Quốc đã bắn pháo sáng cảnh báo lên trời.
Đảo nhân tạo Đá Gạc Ma
Sự xuất hiện của những hòn đảo mới xảy ra đột ngột và là động thái mới đáng kể trong cuộc tranh giành lãnh thổ kéo dài trên Biển Đông.
Đầu năm nay, Trung Quốc đã hiện diện tại quần đảo Trường Sa cùng một số tiền đồn, nhiều lô cốt trên đỉnh các rạn san hô.
Bây giờ, Bắc Kinh lại đang tiến hành xây dựng những đảo mới trên 5 rạn san hô khác nhau.
Chúng tôi là những nhà báo phương Tây đầu tiên tận mắt chứng kiến cảnh xây dựng này và đã ghi lại hình ảnh về nó.
Trên 1 trong những hòn đảo mới, có lẽ là Đá Gạc Ma, Trung Quốc dường như đang chuẩn bị để xây dựng một căn cứ không quân vưới đường băng đủ để chiến đấu cơ có thể cất và hạ cánh.
Các kế hoạch đã được công bố trên website của Tổng công ty Đóng tàu Nhà nước Trung Quốc được cho là những thiết kế đề xuất.
Các quốc gia khác cũng có tuyên bố chủ quyền với những đảo tại Biển Đông gồm Việt Nam, Philippines, Đài Loan và Malaysia, tất cả đều kiểm soát các hòn đảo thực sự. Nhưng Trung Quốc là kẻ đến muộn và bỏ lỡ cơ hội sở hữu những hòn đảo thật.
Các đội xây dựng của Trung Quốc trên Đá Gạc Ma
Nhưng giờ đây, Bắc Kinh đã quyết định có những động thái mới để tái khẳng định yêu sách của mình bằng cách tạo ra những sự kiện mới trên mặt đất – một chỗi các căn cứ đảo và một tàu sân bay không thể chìm phải ở giữa Biển Đông.
Có rất nhiều quốc gia tuyên bố chủ quyền lãnh thổ tại Biển Đông nhưng chỉ có Trung Quốc và Đài Loan là tuyên bố sở hữu tất cả.
Bắc Kinh không chỉ tuyên bố chủ quyền đối với quần đảo Trường Sa mà còn muốn chiếm toàn bộ bãi cạn Scarborough và quần đảo Hoàng Sa. Họ đã đánh dấu trên bản đồ riêng của mình bằng “đường – 9 –đoạn” khét tiếng có hình lưỡi kéo dài tới tận bờ biển của Philippines, Việt Nam và thậm chí là Borneo.
Trong nhiều thập kỷ qua, Trung Quốc làm rất ít việc để thực thi tuyên bố mập mờ và có ảnh hưởng sâu rộng của mình. Nhưng bây giờ mọi thứ đang thay đổi.
Trong năm 2012, Đảng cộng sản Trung Quốc đã phân loại lại Biển Đông thành “lợi ích cốt lõi của quốc gia”, đặt nó bên cạnh cạnh các vấn đề nhạy cảm như Đài Loan và Tây Tạng. Điều này có nghĩa là Trung Quốc đã sẵn sàng chiến đấu để bảo vệ nó.
Bảo Linh/Người đưa tin (Theo BBC)