Thứ võ công "truyền điện" mà mọi người hay gọi để mỉa mai môn phái Nam Huỳnh Đạo thực chất là cách mọi người hiểu sai. Đó là một công phu đặc dị về Nội công tâm pháp của Chưởng môn Huỳnh Tuấn Kiệt. Trên thế giới, nhiều đại sư cũng tu luyện bí kíp này với tên gọi là "lăng không kình".
Theo đại diện môn phái Nam Huỳnh Đạo chia sẻ: "Lăng không kình là một loại sức mạnh tạo ra không có nguồn lực từ cơ bắp. Người luyện công phu này có thể đánh ngã người khác từ xa mà không cần động thủ. Tuy nhiên, Chưởng môn Huỳnh Tuấn Kiệt mất 45 năm ròng rã mới đạt được nội công tâm pháp như ngày hôm nay".
Lăng không kình là một thuật ngữ chỉ phương pháp tạo ra sức mạnh từ những cú đẩy tay (kình pháp thôi thủ), xuất phát điểm từ thái cực quyền, là phương pháp ra đòn theo cách mượn tác dụng của tinh thần, tiếng hô lớn để áp đảo đối phương.
Với những người muốn ra đòn này, đầu tiên cần vận dụng công lực thu hút sự chú ý của đối phương, khiến đối phương không thể đề phòng rồi nhanh chóng uy hiếp tinh thần của họ.
Cụ thể, lăng không kình chính là cú tát (đập, đẩy, nhấc) vào đối thủ nhưng không trực tiếp chạm vào người mà cách một khoảng không. Khi đó, đối thủ và người ra đòn chưa kịp tiếp xúc với nhau đã bị làm cho ngã quỵ. Tuy nhiên, lăng không kình không được xem là một bộ môn võ thuật mà thuộc về khí công. Ở phương Tây, đây gọi là phép thôi miên.
Lăng không kình thuộc về hiện tượng khí công, hiện tượng tinh thần hoặc hiện tượng thôi miên. Thế nên giữa thầy và trò luyện tập cùng nhau một thời gian dài sẽ tự hình thành được sự giao ước ngầm, tâm đầu ý hợp, thầy vừa phát lệnh, học trò sẽ phụ trách thực thi, hai người hợp thành một.
Theo trang Võ thuật Trung Hoa, lăng không kình thực sự là một dạng công phu thượng thừa của thái cực quyền. Tuy nhiên, nó không thần diệu như cách mà các tiểu thuyết kiếm hiệp miêu tả, cũng không giống như những pha biểu diễn trên các bộ phim truyền hình.
Đức Hòa (tổng hợp)