10 tuổi, Đại “Cathay” mới chỉ là cậu bé đánh giày dưới tướng của “ông trùm” Tám Lâu (vốn là lãnh đạo của bọn ba binh, ba tướng ở rạp Cathay). Không ngày nào trước cửa rạp hát Cathay không xảy ra những vụ đánh lộn giành khách giữa đám trẻ bụi đời.
Lì lợm và liều lĩnh, Đại cứ lăn xả vào đối thủ liên tục tấn công, dù kẻ đó có cao hơn nửa cái đầu cũng mặc. Trăm lần như một, Đại luôn là kẻ chiến thắng, dù tay chân mặt mũi đầy vết rách bầm. Nghiễm nhiên, hắn trở thành thủ lĩnh của đám nhóc tì du thủ du thực trong khu vực, đã to gan đứng ra lôi kéo mấy thằng đày đày “làm ăn riêng” trước các thế lực ở Sài Gòn…
Thằng bé mồ côi gan lì
Vào những năm 1947, 1948 của thế kỉ trước, lúc đó có Đại “Cathay” mới 10 tuổi, là thằng bé đánh giày ở rạp “Cathay”, dưới sự quản sự của ông “trùm” Tám Lâu. Sài Gòn những năm đó bị xáo trộn, giới du thủ du thực nổi loạn, tranh cứ địa bàn để làm ăn bất chính. Tám Lâu là một dạng “trùm” như thế. Dưới trướng của hắn có rất nhiều dạng người. Lúc ấy, khu vực Cầu Mống - Dân Sinh - Cầu Ông Lãnh được dân giang hồ gọi là khu Da Heo, do Tám Lâu cai quản.
Sáng sáng, Tám Lâu ở trần, mặc quần dài, ngồi trên chiếc xích lô đạp rào rào khắp khu vực đi kiểm tra lãnh địa, mặt luôn đằng đằng sát khí, bà con buôn bán ở khu Da Heo coi hắn như một hung thần. Tất cả mọi người buôn bán đều phải “đóng xâu” cho Tám Lâu để được làm ăn yên ổn.
Nhiều lần chứng kiến thằng nhóc đánh giày từ đâu mới đến trổ tài đánh đấm, thu phục đám trẻ bụi đời, Tám Lâu thấy có tình cảm với Đại. Thỉnh thoảng Tám Lâu kêu Đại đi nhậu với mình và kết nghĩa anh em rồi muốn nuôi dưỡng Đại để làm những việc đại sự như tiêu diệt băng nhóm khác hoặc những kẻ không thuần phục trong khu vực.
Yêu nữ" Lệ Hải và "người tình chớp nhoáng" Đại Cathay. Ảnh tư liệu. |
Thế nhưng, chứng kiến những việc làm bất nhân bất nghĩa của Tám Lâu, Đại vẫn bỏ ngoài tai. Bởi vì, lúc đó Đại là thằng bé thất học, bị đẩy ra ngoài xã hội và đạp với thói hư tật xấu quá sớm nhưng sâu thẳm trong con người Đại vẫn còn biết suy nghĩ thế nào là phải trái, đúng sai. Nhìn những đứa bạn cùng cảnh ngộ phải nộp “tô” rồi bị Tám Lâu chà đạp, đánh đập và bóc lột sức lao động, Đại không chịu nổi.
Suy đi tính lại, Đại thấy thương những bạn bè cùng cảnh ngộ, lại xét thấy trước những sự đàn áp của các ông trùm, những thằng nhóc có đánh giày đến mòn tay vẫn không có lúc nào ngóc đầu lên được.
Thế là, Đại đã bàn bạc với bạn bè cùng tuổi trong nhóm đánh giày tách ra làm ăn riêng. Sau một kế hoạch được bàn tính, Đại và một số bạn bè như Tư mỏ chuột, Năm lửa, Tư Chà gà, Cái Thị… tách ra về ngõ Da Heo (cách rạp Cathay không xa) lập hội.
Chính những bạn bè sát cánh của Đại sau này là những tên tuổi giang hồ khét tiếng một thời mà mỗi khi nhắc đến ai cũng phải khiếp vía.
Từ đây, Đại bắt đầu phải đương đầu với các thế lực giang hồ Sài Gòn khác. Việc đầu tiên là tránh được sự thâu tóm của trùm Tám Lâu. Hắn vốn đã không ưng bụng vì Đại không nghe lời và dám đưa ra làm ăn độc lập. Đó là chưa kể những tên tuổi khác sẵn sàng cho thằng bé Đại biến mất.
Trong hoàn cảnh đó, Đại phải khôn ngoan để chống chọi, thoát nạn và mưu cầu miếng cơm manh áo nơi đầu đường xó chợ. Đồng thời, phải đảm bảo được công ăn việc làm cho nhóm bạn trong nhóm. Từ những sự khéo léo chèo chống này, Đại đã dần dần trở thành thủ lĩnh nhí…
Bản lĩnh “Trùm nhí”
Từ ngày trở thành tay anh chị trong thế giới trẻ bụi đời, Đại vẫn đóng thùng đánh giày, nhưng là để giao cho đàn em đi làm mang tiền về nộp. Hàng chục trẻ bụi đời dưới trướng của Đại tụ tập quanh Đại, mỗi sáng nhận thùng đánh giày, nhận báo, sau đó túa đi làm nhiều nơi, chiều đem tiền về nộp cho “đại ca” Đại. Mới chút tuổi đầu mà Đại đã biết cách thu phục “nhân tâm” bằng cách rất hào phóng, không bao giờ giữ tiền làm của riêng cho mình, mà chia hết cho đàn em, bản thân Đại cũng chỉ nhận một phần tương đương với mọi người. Nhiều đứa trẻ bụi đời trong nhóm chẳng may bị ế báo hoặc bị mưa ướt hết báo, Đại “Cathay” chẳng những không bắt đền tiền, cũng không chửi bới, đánh đập như những tay anh chị khác, mà còn lấy tiền lời chung để bù đắp, chia phần cho những đứa trẻ không may. Nhờ vậy mà đàn em càng nể phục và nghe lời Đại, tiếng “lành” nhanh chóng vang xa, trẻ bụi đời các nơi rủ nhau về tề tựu dưới trướng của Đại.
Với tình hình đó, nạn đánh lộn, tranh giành khách trong các khu vực của Đại “Cathay” cũng tự nhiên giảm hẳn. Khu vực “làm ăn” của nhóm trẻ bụi đời do Đại đứng đầu lúc đó nằm gần bốt cảnh sát quận Nhì, còn có tên là bốt Dân Sinh, sự nổi tiếng của nhóm trẻ bụi đời sát bên đã làm cho các cảnh sát (“ông cò”) trong bốt quan tâm, nhiều lần Đại sau khi “chinh phục” các nhóm trẻ khác đã bị các “ông cò” bốt quận Nhì tóm cổ đem về bốt. Không dễ trị như trẻ lang thang khác, Đại “Cathay” vẫn trơ trơ những lời hăm dọa, tát tai, đá đít, một mình nhận tội chứ nhất định không chịu khai tên tuổi những đàn em tham gia ẩu đả.
Một lần, các cảnh sát quận Nhì nghĩ ra đòn độc để trị Đại, qua đó dằn mặt cả bọn trẻ bụi đời. Họ bắt Đại quỳ xuống đất, hai cảnh sát hai bên xốc Đại đứng nhón chân lên, xong họ cạy miệng cậu bé bắt thả vào miệng con dán sống, để cho nó chui tọt vào cổ họng, rồi chui thẳng vào dạ dày. Ngứa ngáy, kinh tởm, Đại ói ra mật xanh. Đám trẻ bụi đời đứng xung quanh sợ mất hồn, có đứa đái cả ra quần. Nhưng Đại sau một hồi nôn thốc, nôn tháo trấn tĩnh trở lại, tiếp tục câm như hến, chỉ nhận một mình gây hấn, không có đứa trẻ khác tham gia.
Trước đứa trẻ cứng đầu, bất trị, các “ông cò” chỉ có cách tống Đại vào trại giáo hóa Thủ Đức, nơi chế độ Sài Gòn cũ tập chung những thiếu nhi phạm pháp và phạm tội. Bắt đầu từ đây. Đại đã gặp gỡ với một tay anh chị nổi tiếng khác mà sau này luôn sát cánh cùng Đại. Và cũng chính nhân vật này đã cùng với Đại phát động cuộc nổi loạn của đám trẻ để đốt trại giáo hóa Thủ Đức làm rúng động chế độ Sài Gòn cũ, để từ đây, cuộc đời của Đại bước sang một trang mới với sự liều lĩnh, máu lạnh…làm nên tên tuổi của Đại “Cathay” sau này….
Đến khi xưng bá giang hồ ở Sài Gòn, Đại “Cathay” có 6 chiến tướng nổi tiếng gồm Đức “remong”, Lộc “điên”, Năm “công”, Phong, Ngân, và Hùng “đầu bò” chính là nhân vật cung cấp, kể lại câu chuyện này. Cũng cung cấp thêm cho bạn đọc “lục tướng” của Đại “Cathay” mỗi người để lại một huyền thoại, thế những dù tài thao lược trong giới giang hồ đến mấy cũng phải khuất phục trước Đại “Cathay”. Nói như nhân chứng Hùng “đầu bò” thì “anh Đại có một đôi mắt khác đời, vừa sợ, vừa ánh lên cái thiện trong xã hội loạn lạc lúc đó, vì thế ai cũng khuất phục”.
Trong một ngày tháng 12 năm 2012, lần đầu tiên PV đã tiếp cận trò chuyện với một chiến tướng của Đại “Cathay”, ông có biệt hiệu là Hùng “đầu bò” – một chiến tướng đắc lực, cánh tay trái của Đại “Cathay” trong những ngày còn xưng hùng, xưng bá. Khi nhắc đến Hùng “đầu bò” dân Sài thành hầu như đều rất rõ, thậm chí, nhân vật này đã từng được dựng thành phim (hiện ông đang sống tại Thủ Đức). Vốn là một tri thức cũ, hòa bình lập lại, ông “rửa tay gác kiếm”, đi theo nghề báo, là một cây viết nổi tiếng từng được độc giả biết đến. Bấy giờ, lúc về già, ông lại viết hồi ký về Đại “Cathay” với cuốn sách có tựa đề “Đại Cathay và tôi”. Cuộc đời của chiến tướng này cũng rất ly kỳ, PV sẽ khắc họa về ông trong những bài viết tiếp theo.
Thành Văn/ Đời sống Pháp luật