Mới đây nhà báo Ngô Bá Lục ra mắt tập sách đầu tay có tên Gió đồng hun hút tại Hà Nội.
Gió đồng hun hút là cuốn sách đầu tay của nhà báo Ngô Bá Lục. Đây là tuyển tập những truyện ngắn, tản văn viết về ký ức tuổi thơ của tác giả với cảm xúc chân thành dễ chạm được vào trái tim của người đọc.
Gió đồng hun hút gồm những câu chuyện vụn vặt liên quan đến cuộc sống của một cậu bé những năm 80 của thể kỷ trước. Những kí ức êm đềm về tuổi thơ của một thời gian khó bên gia đình và người thân, cùng với khung cảnh làng quê yên bình luôn hiện hữu sống động.
Đó có thể là “Chuyện những đêm hè” với những hình ảnh đẹp như cổ tích của một làng quê thanh bình, mà ở nơi ấy, trăng sáng đến độ không cần đèn vẫn đọc sách được. Trẻ con thì nô đùa nhộn nhịp lối xóm, nam nữ thanh niên tụ tập ngồi đàn hát những bài quan họ tình tứ bên cạnh hồ sen ngát hương; Hay những chiều hè gió lộng, cánh đồng bao la bát ngát như bừng sáng bởi sắc màu của những con diều, và tiếng sao vi vút như những sợi tơ óng ả vắt ngang bầu trời mênh mông rộng lớn. Hay như tản văn Nhớ mùa chim ngói, Đi qua mùa nhớ, Những mùa Đông xa ngái...đều là những ký ức êm đềm, bình yên mà nhiều người từng trải qua.
Gió đồng hun hút của Ngô Bá Lục. Ảnh BTC |
Ngoài những cảm xúc mang nhiều hoài niệm về những ký ức đẹp của tuổi thơ bên gia đình và làng quê yên bình, Gió đồng hun hút còn có những truyện ngắn như Một lần đi ở, Con bò vượt sóng đồng chiêm, Đi xem chiếu bóng, Người đàn bà yêu, Chuyện tình thời cửu vạn... Đây là những câu chuyện có thật được tác giả kể bằng ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi, chân chất không màu mè, bay bướm. Những câu chuyện về gia đình, về bố mẹ, về bạn bè, về con bò, con chó, con mèo, đàn gà... rồi cánh đồng, mùa gặt, đêm trăng,...những thứ mà bất kỳ đứa trẻ con nông thôn thời bao cấp nào cũng trải qua và là những ký ức khó có thể quên trong đời. Bởi thế, Gió đồng hun hút nhân được sự đồng cảm của rất nhiều độc giả từng có thời thơ ấu giống tác giả, đặc biệt những người đã từng trải qua tuổi thơ ở những miền quê nghèo.
Trong dòng chảy của cuộc sống hiện đại, gấp gáp và đầy áp lực, đôi khi người ta quên mất rằng, mình từng có những khoảng lặng bình yên, đó chính là của tuổi thơ đầy kỷ niệm. Đọc Gió đồng hun hút để tìm về những miền ký ức êm đềm, để trái tim ấm lại, để thấy lòng thanh thản, nhẹ nhàng.
Một số trích đoạn:
“Cả một ngày bì bõm lội nước, cúi xuống cắt lúa đau hết cả sống lưng. Rồi cuối cùng nắng cũng tắt, lúa đã gặt xong chở về nhà bà chủ. Lĩnh bốn nghìn từ tay người đàn bà phốp pháp, nó thấy sung sướng vô cùng. Con Đều cũng hí hửng nhét tiền vào cạp quần rồi tất tả kéo tay nó ra cổng: Về thôi anh ơi, tối đến nơi rồi.
Hai anh em quảy tòong teeng đôi quang gánh, lặng lẽ bước trên bờ đê, thấm mệt. Từ phía xa, hoàng hôn đỏ lịm như quả gấc. Gió hè mơn man, mùi khói đốt đồng thơm ngái, cay mắt. Vẳng tiếng sáo diều lảnh lót ngân nga, óng ả như sợi tơ, réo rắt ngang trời.” – Gặt mướn
“Nó gượng ngồi dậy, người đau ê ẩm. Thằng Văn hí húi chơi bi cạnh cái cột nhà. Văn ởi, ra anh bảo - nó ngoắc tay. Văn lon ton đi đến bên giường. Nó ôm ghì thằng em vào lòng, hít hà mùi tóc nắng khét quen thuộc. Lúc chiều mày có sợ không? Nó hỏi. Thằng Văn lắc lắc đầu, không nói. Chẳng biết 4 tuổi, thì đã biết sợ là gì chưa? Nó vuốt tóc Văn, cảm giác ân hận xâm chiếm tâm hồn. Chắc lúc rơi xuống ao, thằng Văn hoảng loạn lắm. Nó rơm rớm nước mắt thương em. Ôm chặt thằng Văn vào lòng, nó thơm lên má, lên tai, lên gáy… thằng Văn bị nhột nên cười khanh khách, tay vẫn vân vê mấy hòn bi đất xanh đỏ đã sứt mẻ, bạc màu…” – Thằng Út.
“Tháng Ba. Cây gạo đầu làng bung lên trời những đốm lửa đỏ rực. Con ngõ nhỏ nồng nàn hoa xoan tím biếc. Cái sân gạch nhà nó sáng nào cũng ngập tràn hoa xoan, giẫm chân lên thấy êm như thảm. Cây bưởi góc vườn cũng trĩu hoa, trắng ngần, thơm ngát. Những cánh bưởi rụng đầy sân giếng, rơi cả vào trong vại nước. Đàn ong vo ve hút mật. Thiên nhiên nhộn nhịp, sôi động và rộn ràng như một bản hòa tấu.” – Hội làng
Giao Anh