Chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày khai giảng cho các học sinh vào lớp 1, cư dân mạng bất ngờ sục sôi trước bức tâm thư với nhiều quan điểm trái ngược của ông bố trẻ gửi cho con gái.
Được biết bức tâm thư này được viết bởi nhà báo Nguyễn Thế Nam, gửi cho con gái của anh là bé Nguyễn Thùy Minh (6 tuổi, Hà Nội).
Trong khi mạng xã hội còn đang sục sôi xem nên cho con học trường công hay trường tư thì bức tâm thư của ông bố trẻ này lại thức tỉnh nhiều người.
Anh Nam cho rằng không cần bắt con học quá nhiều, không cần viết chữ quá đẹp, hay tính toán quá giỏi. Quan trọng vẫn là cho con được đi chơi nhiều, được trải nghiệm cuộc sống để con tự tin, hoạt bát và có Kỹ năng sống tốt hơn.
Nguyên văn bức tâm thư gây bão như sau:
"Nói với con gái chuẩn bị vào lớp 1
Thế là, năm nay con gái của bố vào lớp 1. Dù chưa khai giảng chính thức, con đã đi học trước được mấy buổi. Nhìn con với các bạn trong lớp, bố thấy vui. Con không quá bé, không quá mập, không quá gầy, không quá cao mà cũng không quá thấp. Và đó cũng là mục tiêu mà bố hướng đến cho con khi bắt đầu những năm đèn sách: không quá giỏi mà cũng không quá dốt. Ở đời, cái gì quá cũng dở, ngay cả Dương… Quá cũng đâu có hay.
Đối với bố, lớp 1 và suốt các năm cấp tiểu học, con đến trường thì học ít thôi, vui chơi là chính. Con không cần phải còng lưng vì đèn sách, phải đặt mục tiêu viết chữ đẹp, phải cộng trừ nhân chia nhoay nhoáy, phải nói tiếng Anh nhanh hơn tiếng Việt. Mấy ông nhà văn, nhà thơ hay nhà báo như bố, hồi bé đều viết chữ đẹp, lớn lên đa phần nghèo rớt mùng tơi. Mấy ông bác sĩ bạn của bố, chữ xấu như gà bới vẫn giàu nứt đố đổ vách con ạ.
Bố thấy thật buồn cười, khi bố mẹ của các bạn khác đăng ký cho con vào lớp 1, lại dấm dúi cho nhà trường thêm chục triệu bạc, để con mình được xếp vào lớp chọn. Rồi bố mẹ các bạn ấy, lại dấm dúi cho cô chủ nhiệm, để cho con mình được chú ý hơn. Cứ như thế, cả cuộc đời của bố mẹ cứ dấm dúi theo con. Bố không làm thế đâu. Thề luôn.
Này nhé con yêu, hồi bé, bố đâu có được ông bà cho đi học bậc mầm non. Khi vào lớp 1, bố bắt đầu bằng 2 bàn tay trắng. Nói như người Huế, không biết một chữ đui nào cả. Thế mà, bố từng là học sinh chuyên Văn Quốc Học Huế hẳn hoi. Năm lớp 9, bố từng là một trong 10 bạn nằm trong đội tuyển dự thi học sinh giỏi Văn quốc gia của tỉnh. Nói con đừng buồn, đội tuyển nào bố cũng có mặt, chỉ là chả được cái giải nào cả. Mình thích là mình thi thôi, có giải hay không nó còn… hên xui, con à.
Tuổi thơ của bố là đầu đội trời (đến cái mũ che nắng cũng không có), chân đạp đất, bố vẫn đến hẹn thì lấy bằng, nào tiểu học, nào trung học cơ sở, nào trung học phổ thông cho đến đại học.
Thì con nhìn xem, con hơn bố bao nhiêu, 3 tuổi học mầm non T.Đ.T.T, học giỏi quá nên 4 tuổi bị đuổi sang mầm non S.V, lại học xuất sắc quá nên 5 tuổi bị đuổi sang học mầm non B.N, học nhiều mầm như thế mà vào lớp 1 học vẫn í ẹ thì lỗi tại mẹ chứ không phải bố con nhé. Người ta bảo mẹ nào con nấy mà.
Tóm lại con ạ, chuẩn bị vào lớp 1 rồi, mình cứ “học ít thôi, chơi là chính”. Phận làm con gái, hơn nhau ở… tấm chồng. Học nhiều, bằng cấp cao, đa phần là gái xấu.
Bố thề luôn".
Cả gia đình anh Nam luôn cho con tham gia nhiều hoạt động ngoại khóa hơn là ép con học. Ảnh internet |
Quan điểm của ông bố trẻ này có vẻ khá trái ngược với phần đa phụ huynh bây giờ khi họ thường bắt ép con cái học quá nhiều. Anh Nam không hề có ý coi thường tri thức nhưng anh muốn nhấn mạnh việc học phải cân đối với chơi và trải nghiệm. Những chia sẻ này đều xuất phát từ những trải nghiệm sâu sắc của bản thân anh.
Thu Hằng (tổng hợp)