Không có tiền lẻ, vị khách đành đưa tài xế taxi 500 nghìn đồng rồi nhờ đứng đợi để anh vào công ty làm việc. Bẵng đi 1 giờ đồng hồ, vị khách vội vã trở ra và nhận lại điều khó tin.
Tài xế taxi, tờ 500 nghìn của vị khách và cách ứng xử khiến nhiều người suy ngẫm
Mới đây, nhà báo Nguyễn Đào Bình, hiện đang sống và công tác tại Hà Nội đã chia sẻ câu chuyện về một lần đi taxi chiều tan sở của anh trên trang cá nhân.
Nội dung câu chuyện tuy đơn giản, bình dị nhưng lại bất ngờ nhận được gần 20.000 lượt quan tâm.
Chuyện xảy ra vào một đêm tối Hà Nội mưa lớn, giữa dòng người hối hả ngược xuôi, câu chuyện bình dị nhưng chứa đựng ý nghĩa sâu sắc vẫn khiến nhiều người lắng lòng mình lại để cảm nhận hơi thở ấm áp của cuộc sống.
"7 giờ tối, trời mưa tầm tã! Ai cũng hối hả gọi taxi. Mình bị mắc kẹt nên cũng phải gọi taxi để về toà soạn lấy đồ.
Đi từ Cung Tri Thức về đến nơi hết 50 nghìn đồng. Mình đưa cho anh tài xế 500 nghìn, anh không đủ tiền trả lại.
Mình bảo: "Hay anh chịu khó đợi em 5 phút, em lên cơ quan lấy tập hồ sơ rồi xuống ngay. Anh đưa em về Mỹ Đình rồi tính tiền luôn".
Chuyện xảy ra giữa đêm mưa Hà Nội khiến người đọc suy ngẫm và nhận ra nhiều điều.
Anh đồng ý và đưa lại mình tờ 500 nghìn nhưng mình không nhận: "Anh cứ giữ lại tiền đi" và mình mở cửa định chạy ra ngoài, nhưng mưa vẫn nặng hạt. Nước ngập lênh láng. Anh liền lấy tấm bạt che nắng đưa mình che mưa tạm. Nhờ vậy mà không bị ướt nhèm.
Mình lên cơ quan thì có điện thoại, mải trả lời nên quên mất. Đến lúc nhìn đồng hồ mới giật mình: "Hơn nửa tiếng đồng hồ rồi. Vậy mà hẹn người ta 5 phút. Tức tốc mình phi xuống đại sảnh. Mưa vẫn chưa ngớt. Nước tràn hành lang. Và gần chục người khách vẫn đứng chờ đón taxi.
Mình nhìn không thấy anh tài xế đâu, mà thật sự không nhớ rõ mặt anh, cũng chẳng nhớ xe của hãng nào...
Nhìn ra xung quanh vẫn không thấy xe nào, chỉ có nước ngập mênh mông. Mình hỏi bác bảo vệ: "Cho cháu hỏi, chú có thấy chiếc taxi nào đợi ở đây khôngạ?" - "Không có đâu, người đầy ra đó đang cần đi, gọi còn khó thì ai mà chờ".
Mình kể cho bác bảo vệ chuyện anh tài xế đang cầm 500 nghìn và hẹn đợi mình. Bác phán ngay một câu: "Cậu dở hơi rồi! Thời buổi này tin được thằng nào. Làm gì có chuyện nó đợi. Đầy người đang muốn đi mà không có xe kìa. Cậu lại đưa cho nó tiền trước rồi thì quên đi cho nhanh. Gọi xe khác mà về"!
Nghe bác bảo vệ nói vậy, mình liền chạy ra cửa để gọi tìm xe khác. Thật bất ngờ! Khi nằm bên góc khuất toà nhà có một chiếc taxi đỗ dưới cơn mưa ào ạt.
Nhà báo Nguyễn Đào Bình chính là vị khách trên chuyến taxi trong đêm mưa tầm tã ấy.
Mình vẫy tay một hồi thì chiếc xe phi đến, mình đội mưa chạy ào ra mở cửa, vào nhanh. Và thật ngỡ ngàng khi nhận ra người lái xe chính là anh tài xế lúc nãy mình đưa tiền.
Đang tròn mắt thì nghe anh ấy bảo: "Em quên không lấy số anh nên chẳng gọi được cho anh. Trong kia ngập và tắc quá nên em phải tấp qua góc kia chờ anh...".
Nghe xong mà mình thấy áy náy nhiều vì trong thâm tâm đã từng nghĩ anh lái xe thuộc dạng như bác bảo vệ nói. Thứ hai nữa là mình khá ngại vìbắt người ta đội mưa đợi gần 1 tiếng đồng hồ để đi một đoạn đường không quá 30 nghìn đồng thì thật không phải.
Mình nói lời xin lỗi và im lặng ngồi trong xe đến lúc về đến cổng nhà. Tổng tiền hết 90 nghìn đồng. Mình đã lấy tiền lẻ trên cơ quan nên lấy lại tờ 500 nghìn và đưa hẳn cho anh tài xế 200 nghìn, không lấy tiền thừa, xem như tạ lỗi.
Vậy nhưng, anh ấy dứt khoát không nhận 200 mà chỉ lấy đúng 100 nghìn. Mình cũng không biết làm gì hơn là cảm ơn anh, chụp lại tấm ảnh này rồi vào nhà".
Lòng tốt kiên định sẽ khiến sự hiểu nhầm, nghi ngờ và thù địch bốc hơi.
Trong xã hội, chúng ta có thể gặp rất nhiều kiểu người khác nhau, có người tốt, kẻ xấu. Cũng như cuộc sống thường ngày luôn chứa đựng nhiều mảng màu sáng tối đan xen.
Tuy nhiên hiện nay, trong thời buổi kinh tế thị trường, con người ta đôi khi sống gấp, sống vội, bon chen vật lộn với nỗi lo cơm áo gạo tiền khiến con người ta dường như ngày càng cách xa nhau.
Cộng với đó là không ít những vụ lừa đảo, cướp giật...mà mỗi ngày lên mạng chúng ta thấy chúng xuất hiện nhan nhản trên các mặt báo, trên mạng xã hội khiến ta ngày càng mang trong mình tâm lý đề phòng, cảnh giác, thậm chí nghi ngờ tất cả.
Thế nhưng đằng sau câu chuyện này, người kể chuyện - nhà báo Nguyễn Đào Bình chia sẻ thông điệp mà mình muốn gửi gắm: "Cuộc sống không hẳn tối màu như bác bảo vệ nói, đâu đó vẫn luôn có những người tử tế. Đói vẫn sạch, rách vẫn thơm. Nghèo nhưng không hèn!
Chỉ là chúng ta có hữu duyên để gặp họ trong đời mình hay không. Những người như vậy, thật đáng được trân trọng".
Sau câu chuyện, nhiều người bày tỏ cảm xúc trân trọng trước lòng tự trọng của anh tài xế.
Quả thật giá trị của con người không phải là được thể hiện ở ngoại hình, hay không chỉ đơn giản là trình độ học vấn, địa vị trong xã hội. Mà nó được thể hiện rõ nhất bằng lòng tự trọng của họ.
Dân mạng cũng ngỏ ý chủ nhân bài viết hãy chia sẻ số điện thoại hoặc thông tin về anh tài xế taxi để mọi người có thể giúp đỡ anh phần nào.
Tuy nhiên, anh Nguyễn Đào Bình cho rằng: "Anh ấy không muốn điều này đâu! Thật ra đây là chuyện rất bình thường ở một đất nước văn minh, với những con người tận tuỵ, trách nhiệm với công việc. Nó không phải là tốt hay xấu mà chỉ đơn thuần là sự tử tế với người, với mình".
Anh Trương Công Tiến, cũng là một tài xế taxi cũng đã có đôi dòng tâm sự sau khi đọc câu chuyện: "Nói thật cánh tài xế chúng tôi tuy có nghèo chứ không hèn. Đưa đón khách và đợi khách về đến nhà chúng tôi mới yên tâm chứ chúng tôi không vì đồng tiền mà bán đi lòng tự trọng của bản thân".