Tin mới

Hán Văn Tình: "Nghệ sĩ giàu, chỉ có vài người thôi!"

Thứ bảy, 31/01/2015, 14:20 (GMT+7)

Trước đây, nghệ sĩ Hán Văn Tình tâm sự không dám mời bạn bè đến nhà chơi vì... “nghèo”. Thế mà đùng một cái, ông bị ung thư...

 

 

Trước đây, nghệ sĩ Hán Văn Tình tâm sự không dám mời bạn bè đến nhà chơi vì... “nghèo”. Thế mà đùng một cái, ông bị ung thư...

Chu Văn Quềnh đang điều trị ung thư...

 Tới thăm Hán Văn Tình ở khoa Ung bướu Bệnh viện 19-8, “anh Quềnh” đã đỡ hơn sau cuộc nhập viện bất ngờ tối ngày 23/1. Anh nói với tôi giọng nhỏ nhưng không rõ ràng: “Tớ khá hơn rồi, phải như vài tiếng trước cậu tới thì tớ chả nói được đâu! Phải hút dịch xong mới thở và nói được đấy!”.

Trong căn phòng bệnh viện, Hán Văn Tình khá lạc quan, luôn miệng động viên ngược lại vợ con và những người thân thiết tới thăm. “Ôi, có gì đâu! Sông gửi thác về mà! Âu nó cũng là cái số cả! Buồn làm gì!”. Thế nhưng tôi thoáng thấy mắt anh loáng ướt. Nam diễn viên liên tục lén gạt nước mắt khi bạn bè người thân tới thăm.

Nghệ sĩ Hán Văn Tình sinh năm 1957, quê làng cười Văn Lang (Tam Nông – Phú Thọ). Được đắm mình trong môi trường ấy từ thuở ấu thơ, những chuyện cười, chuyện vống cùng nét khôi hài hóm hỉnh đã ngấm vào máu của ông. Nếu ai đã từng đến làng cười ấy, sẽ nhận ra phong cách “người quê” của ông không lẫn vào đâu được. Điều đó cũng góp phần làm nên phong cách diễn xuất của nghệ sĩ Hán Văn Tình.

Được biết, bố của nghệ sĩ Hán Văn Tình là cán bộ trên tỉnh, mẹ là người làm ruộng. Chính vì thế mà tuổi thơ của ông là những tháng ngày ở nhà cùng với mẹ, ra đồng để chơ bố đi làm xa về. Theo lời kể của nhà báo Nguyễn Hoàng Sáu: “Lên lớp 7, Tình vẫn còi lắm, cao chưa đầy 1m5, nặng có hơn ba chục cân, “tay xách nhẹ”. Ấy vậy mà cậu lại làm được cái việc “không tưởng” là dám dự tuyển và đỗ vào trường đào tạo sân khấu ở Hà Nội. Vì đỗ “vớt” nên mãi đầu năm 1973, cậu mới được gọi nhập học, trong khi bạn cùng khóa đã học được mấy tháng”.

Hán Văn Tình phát bệnh từ ngày 31/12/2014. Khi ấy anh đang diễn tập cho vở kịch Ngô Quyền thì thấy khó thở, khó chịu nên bỏ tập về nhà. Sau đó anh được vợ con đưa đi viện ngay lập tức. Bác sĩ nói anh bị ung thư phổi di căn và yêu cầu đưa ngay lên viện Phổi Trung ương. Tại đây, anh được tư vấn phác đồ điều trị hiện đại nhất, bao gồm hóa trị và xạ trị để trấn áp tế bào ung thư. Song Hán Văn Tình từ chối điều trị theo phác đồ này.

Anh bảo: “Cậu xem, nếu theo tư vấn của bác sĩ, mỗi tháng cũng phải mất tới mấy chục triệu để duy trì, Tớ nghĩ chẳng cần. Phần vì điều kiện nhà mình không dư giả gì, phần vì tớ biết bao nhiêu người tớ biết cũng đều dùng biện pháp đó, mà cũng có ai qua được đâu!”. Nghe đến đây, một vài người bệnh và người thăm bệnh xung quanh quay sang hỏi Hán Văn Tình: “Mấy chục triệu một tháng đối với nghệ sĩ như bác thì lo gì mà không chữa?”.

Lúc này, “anh Quềnh” quay sang nhìn tôi và nói: “Đấy! Cậu xem, mọi người cứ nghĩ tớ giàu lắm! Làm gì có đâu, lương của tớ ở nhà hát tuồng có 5 triệu/tháng. Thỉnh thoảng mới đi diễn thêm bên ngoài để có đồng ra đồng vào. Nhưng dạo gần đây tớ có diễn được nữa đâu!”. Anh phân trần: “Nghệ sĩ giàu, chỉ có vài người thôi! Còn diễn viên như chúng tớ chẳng lấy gì làm dư giả! Bà xã tớ về hưu đầu năm nay, lương lậu chẳng đáng là bao. Nhà còn hai đứa con đi đại học nữa, trông cả vào đồng lương của tớ...”.

Điều day dứt nhất của Hán Văn Tình

Tôi nói với “anh Quềnh”: “Sao không kêu gọi anh em bạn bè rồi khán giả giúp đỡ?”. Anh xua tay: “Anh em bạn bè còn công việc của người ta! Tớ không muốn kêu gọi ai cả, vì bệnh này cũng chả chữa trị được, chỉ cố duy trì thôi. Mình kêu gọi, mọi người lại suy nghĩ sai về mình!”.

Nói xong, anh khoe với tôi loại thuốc đặc biệt mà anh đang dùng. Anh nói đó là chai tinh nghệ do một người bạn thân ủng hộ, có giả khoảng 1 triệu đồng/chai. Bằng giọng xúc động, anh kể: “Từ ngày biết bệnh tới giờ, mình chẳng dùng thuốc gì cả! Không phải vì tiếc tiền, mà mình nghĩ nó cũng chả cần thiết! Mình điều trị bằng thuốc nam thôi! Người bạn thấy thế, ủng hộ mình mấy chai này, cũng may mình uống thấy tốt lắm!”.

Hán Văn Tình tâm sự: “Biết bệnh, mình chẳng buồn, cũng chẳng sợ, chỉ day dứt một điều là khi vừa bắt đầu gây dựng được tên tuổi, vừa quen mặt với khán giả thì lại...”.

Trách bản thân chưa tìm được cái nhà yên ổn cho mấy mẹ con

Theo lời chị Lan - vợ Hán Văn Tình, gia đình chị đến mức quá khó khăn, nhưng kinh tế cũng chưa ở mức trung bình. Chị cho biết: “Tôi là nhân viên khoa dinh dưỡng của Bệnh viện Xanh-pôn, về hưu từ đầu năm rồi. Lương hưu của tôi được hơn 3 triệu đồng/tháng, mọi chi tiêu sinh hoạt của gia đình hầu như đều trông hết cả vào đồng lương của anh Tình. Thực tình mà nói, chúng tôi làm được bao nhiêu cũng lo cho 2 con ăn học hết cả, chẳng dư giả được gì. Cháu lớn sinh năm 1993, vừa tốt nghiệp ngành lập trình của trường Aptech. Còn cháu nhỏ hiện đang học năm thứ nhất trường Đại học Nội vụ”.

Liếc nhìn chồng, giọng chị Lan trầm tư: “Anh ấy (Hán Văn Tình – PV) cứ tỏ ra là mạnh mẽ lạc quan vậy để an ủi tôi và mọi người , chứ chẳng biết bên trong thế nào. Lúc nào anh ấy cũng đau đáu lo về mảnh đất mà gia đình đang sống!”.

Thấy tôi ngạc nhiên, chị Lan tiếp lời: “Chồng tôi được phân một căn nhà tập thể của Nhà hát tuồng, nhưng chúng tôi bán đi mua một mảnh đất nhỏ ở Từ Liêm và xây được một căn nhà cấp 4. Thế nhưng cũng chẳng biết được thế nào vì nghe nói khu đất đó là khu đất dự án. Dự án mở ra, cả khi dân cư quanh đó sẽ phải di dời, điều này khiến anh Tình băn khoăn lắm, cứ tự nhiên trách là chẳng tìm được cái nhà yên ổn cho mấy mẹ con ở”.

Tôi hỏi Hán Văn Tình: “Nếu mọi người ủng hộ, anh có nhận không?”. “Anh Quềnh” cười hồn hậu: “Được thế thì tốt quá! Đó là tấm lòng mà mọi người dành cho mình, sao lại không nhận được! Mình chả mong muốn gì, chỉ mong muốn duy trì được lâu lâu, để phục vụ bà con được nhiều hơn!”.

Tô Gia

Theo dõi Tinmoi.vn trên Tinmoi.vn - Google news