Tin mới

Bẽ bàng 10 năm nuôi con riêng của chồng và tình đầu

Thứ ba, 16/06/2015, 17:02 (GMT+7)


Tôi còn nhớ như in, hôm đó là một đêm mưa phùn, anh ôm một bé trai đỏ hỏn, vì lạnh mà hơi tím đi, mắt anh ngân ngấn lệ, bảo nhặt được bé ở trước cổng. Nhìn đứa bé, tôi thương xót vô bờ vì mình cũng đang trong tháng ở cữ, đứa bé ấy có khác nào đứa con gái non nớt cần được chăm sóc. Tôi bảo anh đưa đứa bé để tôi cho bú, nó bú một cách ngon lành, được ủ ấm bé say sữa mà ngủ. Từ đó nhà tôi có thêm người, chúng tôi vẹn tròn khi có hai cô con gái xinh xắn và "của trời cho" là bé Thiên.

Cuộc sống êm đềm trôi qua, ngày ngày các bé lớn lên trong tình yêu thương của cả bố và mẹ, riêng bé Thiên được chúng tôi bù đắp nhiều hơn, nhiều lúc tôi còn ghen tỵ vì anh đối với bé còn hơn con ruột của mình. 

Nhưng rồi sóng gió cũng ập đến khi bé Thiên bị Tai nạn giao thông và cần chuyền máu gấp, trong lúc hoảng loạn anh không ngừng nói với các bác sĩ rằng anh là bố ruột của bé, máu của anh chắc chắn là phù hợp với bé. Lúc đó quá hoảng sợ, tôi chẳng để ý gì đến chuyện anh nói, cuối cùng bé cũng qua cơn hoạn nạn. Vợ chồng tôi thở phào nhẹ nhõm.

Thời gian bé ở viện, anh thức trắng đêm để chăm sóc, bỏ luôn việc ở cơ quan. Tôi thương anh cũng vì anh là người sống tình cảm, bé Thiên cũng như con ruột của tôi nên tôi cũng thấu hiểu sự lo lắng của anh.

Một hôm, tôi xin cơ quan về sớm để đến thăm con thì thấy chị Phương, một người bạn cũ của chồng tôi từ Sài Gòn ra thăm có đi cùng một người phụ nữ nữa cũng đang ngồi trò chuyện với bé Thiên. Khi gặp tôi, người phụ nữ ấy có vẻ lúng túng, mặt bỗng nhiên xanh xao, chị bảo hơi mệt nên xin phép về.

Sau khi anh tiễn hai người ra về thì bé Thiên có nói với tôi người phụ nữ kia cứ ôm con mà khóc, làm con sợ quá. 

Linh tính mách bảo có điều gì không ổn, và mấy ngày sau đó, tôi phát hiện chồng tôi thường xuyên lui tới khách sạn của người phụ nữ đó đang ở. Giờ hành chính họ thường vào thăm và chăm sóc bé Thiên. Và hôm đó, hai người đã cãi nhau ngay tại cầu thang bộ của bệnh viện vì người phụ nữ đó muốn làm sáng tỏ mọi việc với tôi, và đón thằng bé đi. 

- "Năm đó, anh không có ý định cưới em mà chọn một người phụ nữ khác, bây giờ, em chẳng còn gì, không thể làm mẹ lần thứ hai thì anh phải cho thằng bé về với em chứ", người phụ nữ ấy khóc lóc.

- Nhưng em là người không muốn có thằng bé, anh thuyết phục mãi em mới chịu sinh con cho anh, em hứa sẽ không quay lại, chuyện này sẽ là bí mật, giờ em nói thế, anh biết nói sao với vợ con anh.

Tôi đã lặng người đi khi nghe cuộc đối thoại của hai người. Hóa ra bây lâu nay anh đã lừa dối tôi, có con riêng với người phụ nữ khác. Điều này cũng lý giải vì sao từ khi có bé Thiên anh đã không còn nhắc đến chuyện chúng tôi không phải sinh thêm bé trai để nối dõi. Và người phụ nữ kia là ai? Anh đã lừa dối tôi bao lâu? Anh dành tình cảm cho cô ấy chắc cũng phải lớn lắm thì mới yêu thương bé Thiên đến như vậy.


Tôi đã cố kìm nén và bỏ chạy vì không muốn trong lúc mất bình tĩnh tôi sẽ làm ầm mọi chuyện lên và người tổn thương là bé Thiên. Tôi đang rất hoang mang không biết phải nói với anh như thế nào và bắt đầu từ đâu.

Xin hãy cho tôi lời khuyên!

Theo dõi Tinmoi.vn trên Tinmoi.vn - Google news