Anh ta tưởng tôi là khúc gỗ không có cảm xúc nên mới có thể nghĩ ra cái cách đê tiện như vậy.
Để đứa con của bồ có thể danh chính ngôn thuận bước vào dòng họ danh giá này anh ta bắt tôi phải mang thai giả như bao bà mẹ khác mà không hề nghĩ gì đến cảm xúc của tôi.
Khi được vào làm dâu gia đình anh tôi và gia đình mình đã không giấu nổi sự hãnh diện và tự hào. Làm dâu một gia đình ba đời làm to của một cơ quan nhà nước, và chồng hiện cũng đang giữ một chức vụ quan trọng trong ngành công an làm sao mà tôi không hãnh diện cho được. Trong khi tôi chỉ được sinh ra trong một gia đình bình thường, bố mẹ đều là giáo viên cấp 3, không có gì giàu có.
Anh hơi khô khan và không lãng mạn nhưng tôi ngưỡng mộ anh bởi vẻ chững chạc của một người trưởng thành và hơn cả gia đình anh danh giá như vậy tôi được làm dâu là phúc cho tôi.
Tôi và anh yêu nhau được hai năm, tôi sung sướng khi được gia đình anh ưng ý ngay từ buổi đầu gặp mặt bởi tính tình dịu dàng, đoan trang, cũng được ăn học đàng hoàng, một công việc ổn định.
Đám cưới nhanh chóng được gia đình hai bên chuẩn bị. Gia đình tôi thì bình thường nhưng bên nhà chồng thì mâm cao cỗ đầy, khách khứa nhiều vô kể. Ai cũng khen chúng tôi xứng lứa vừa đôi, bạn bè không tiếc lời khen tôi ...tốt số.
Nhưng khi lấy về rồi, tôi mới ngẫm ra cái câu "nằm trong chăn mới biết chăn có rận". Chẳng ai biết đêm tân hôn, tôi vò võ một mình căn buồng cưới còn chồng tôi đến tận 2h sáng mới về. Anh bảo tôi rằng anh có nhiệm vụ mật cần giải quyết, nhưng có ai bận trong đêm tân hôn? Không lẽ cơ quan cũng không thông cảm cho anh ư?
Anh bảo gia đình anh gia giáo, nên tôi hãy chú ý đến công việc nhà cho chu toàn, cư xử với bố mẹ chồng phải chú ý có trước có sau. Mấy ngày làm dâu tôi căng thẳng như đang đi "đánh trận", tối lại người mệt lử vì phải lau chùi, dọn dẹp căn nhà 5 tầng không có người giúp việc. Không có kì trăng mật vì anh bận công việc, tôi chỉ cầu trời đến ngày đi làm.
Là vợ chồng son nhưng tôi không mấy khi được gần gũi chồng bởi chồng cứ đi suốt, và được hơn 1 tháng sau thì anh báo cho tôi một tin động trời.
Cái đề nghị thốt ra từ miệng anh lạnh lùng, khô khốc và không có chút gì gọi là tình cảm vợ chồng, hay thậm chí là dường như không có chuyện chúng tôi từng yêu nhau hơn 2 năm.
"Em có thể giả vờ mang thai giúp tôi và cô ấy 8 tháng, tôi sẽ cho em 1 tỷ đồng để lo cho bố mẹ em về già".
Có lẽ cái danh phận làm dâu con nhà quyền quý danh giá bây giờ đối với tôi là nó như một một hòn đá tảng đè nặng trên vai. Hóa ra, anh chẳng yêu đương gì tôi, hóa ra người anh yêu bị gia đình anh ngăn cấm bởi cô ấy có bố từng đi ngụy, hóa ra anh vẫn qua lại với người con gái kia đến nay đã hơn 5 năm rồi. Và cô ấy hiện đang mang thai giọt máu của anh, cô ấy đồng ý làm người tình bí mật của anh, chứ không chịu con của mình không có cha, và nếu được hợp thức hóa thì nó sẽ có tương lai hơn. Và giờ tôi chỉ là vật thế thân, chỉ như một vật trang trí để bức tranh gia đình danh giá có một mảnh ghép hoàn hảo hơn mà thôi.
Tôi chỉ biết khóc ròng khi anh đe dọa rằng nếu tôi tiết lộ ra điều này tôi và gia đình tôi sẽ không được yên. Tôi chỉ có thể đồng ý chứ không có quyền từ chối. Tôi khóc cạn nước mắt từ khi nghe cái lời đề nghị "vô liêm sỉ" ấy của anh ta. Anh ta tưởng tôi là khúc gỗ không có cảm xúc nên mới có thể nghĩ ra cái cách đê tiện như vậy. Nhưng tôi không làm gì khác được, anh ta sẽ không để cho tôi và gia đình tôi được yên nếu tôi phản kháng, còn nếu tôi đồng ý thì cuộc sống của tôi về sau này sẽ như địa ngục không lối thoát.
Tôi phải làm sao đây?
Chồng trả 1 tỷ để vợ mang thai giả
Thứ năm, 17/04/2014, 17:03 (GMT+7)