Tin mới

Mới bỏ thai được 5 ngày, em đã bị anh “hành xác” đau đớn

Thứ ba, 10/06/2014, 15:17 (GMT+7)

Hôm ấy, ai ngờ anh lại “hành xác” em tiếp khi em mới bỏ thai được 5 ngày. Em đau đớn nên khóc van xin anh, nhưng anh như con thú lao vào em. Em không nói gì mặc quần áo và em đi về.

  • Vợ nhường phòng ngủ giúp chồng có con với bồ

     

     

    Em đã hả hê vì đã phá hỏng hạnh phúc của chị và anh. Em không hề có lỗi, em không biết là anh đã bắt cá hai tay như thế. Rồi mọi chuyện cũng dần lắng xuống em và anh không bao giờ nhìn mặt nhau nữa. Cho đến Trung thu năm sau em giật mình khi đêm hôm đó thấy anh gọi cho em anh nói muốn làm lại với em.

    Thật sự quay lại với anh chỉ để kéo lại cái danh dự mà em đã làm mất vì anh. Em đồng ý. Nhưng em đã hoàn toàn sai khi anh chỉ coi em là một thứ để giải tỏa mỗi khi anh muốn. Đến nỗi mà cứ say là anh gọi. Có hôm em đau đến nỗi không thể bước đi nỗi.

    Thời gian trôi qua, dần dần em có lại tình cảm với người đàn ông thô bỉ ấy. Em đã yêu và mong anh yêu em rồi cưới em làm vợ. Anh năm lần bảy lượt nói đợi bao giờ anh có công việc ổn định nuôi được em thì anh cưới. Em đã tin nhưng mọi thứ không như mơ.

    Em có thai nhưng anh lại muốn bỏ con đi. Anh bảo chưa đủ điều kiện để nuôi con. Em nhu nhược không oán thán một câu đã bỏ đứa bé mới hai tháng tuổi. Em đã thức trắng đêm đau trong cả thể xác lẫn tinh thần. Nó là con em mà.

    Sau đó anh quan tâm em hơn nhưng khi em mới bỏ thai được 5 ngày anh lại say và bị ngã xe. Em xót người yêu nên đã sang với anh. Hôm ấy, anh lại “hành xác” em tiếp khi em mới bỏ thai được 5 ngày. Em đau nên khóc van xin anh, nhưng anh như con thú lao vào em. Em không nói gì mặc quần áo và em đi về. Đến thế mà em cũng không bỏ được anh, không hiểu vì lý do gì nữa.

    Anh làm công an nghĩa vụ bên phòng cháy chữa cháy. Có hôm em sang đó chơi và bác anh là trưởng phòng bên đó nhìn thấy nên đã gọi điện cho mẹ anh ngay. Sau khi bác anh đi được 1 phút, mẹ anh đã gọi cho anh rồi nói "Mày lại dẫn gái vào cơ quan thế hả con? Mày sắp thi rồi đen đủi đấy thằnh kia".

    Năm nay anh thi lại trường học viện an ninh. Chắc không nói mọi người cũng biết mẹ anh ấy có ý gì. Em ngồi ngay bên cạnh nghe thấy rõ. Chắc mẹ anh ấy biết được em ngồi cạnh nên mới nói to như thế. Em không biết phải nói gì lúc đó. Em im lặng và nói em muốn về.

    Em đi về mà lòng em nặng trĩu. Em chỉ đáng như thế thôi sao, chỉ đáng cho mẹ anh nói thế thôi sao? Em đã đòi chia tay nhưng một lần nữa khi nghe anh nói "Khi anh cần em nhất mà em lại như thế này à?". Em đã mủn lòng quay lại nhưng với ý nghĩ đợi anh thi xong rồi sẽ kết thúc.

    Hôm nay được 4 ngày anh lên Hà Nội. Ngày hôm nay anh gọi điện nói nhớ em rồi rất nhiều em đã rất vui. Nhưng niềm vui được bao lâu khi sau đó vài phút anh gửi nhầm tin nhắn cho em "Anh đang học chép bài em à". Em mới nói anh gửi nhầm tin rồi kìa. Anh bảo một câu nhẹ tênh "Con ở trên tầng hai cùng nhà trọ". Em bàng hoàng sao anh có thể bình thản như thế.

    Đúng là tính người khó đổi, không phải một hai lần anh gửi nhầm mà trước đây đã nhiều lần như thế. Không những thế trước đây anh còn để trạng thái kết hôn trên Facebook không biết bao nhiêu lần. Em nhu nhược đã nói chia tay và câu trả lời của anh sau lần gửi nhầm tin nhắn đó là sự im lặng. Em đau thật sự nhưng em muốn kết thúc nỗi đau từ một người không đáng như thế.

    Theo Trí Thức Trẻ

Theo dõi Tinmoi.vn trên Tinmoi.vn - Google news