Tính đến sáng 1/6, Việt Nam ghi nhận tổng cộng 4.356 ca mắc Covid-19 trong làn sóng thứ 4. Trong vòng 10 ngày trở lại đây, ngoài sự phức tạp của tình hình ở 2 tâm dịch Bắc Giang, Bắc Ninh, TP.HCM cũng chịu đợt dịch nghiêm trọng nhất từ trước đến nay. 20/22 quận, huyện ở TP.HCM có ca nhiễm.
Tổng số BN mới tính từ ngày 27/5 đến nay là 200 người. Trong đó, ổ dịch liên quan nhóm tôn giáo có 191 người. Chùm ca bệnh được phát hiện ở BV Hoàn Mỹ Sài Gòn có 9 người.
Trong khi tình hình dịch bệnh COVID-19 vẫn đang diễn biến ngày càng phức tạp thì không ít người dân nhiều nơi vẫn còn tâm lý chủ quan, vi phạm các quy định phòng, chống dịch. Điều này tiềm ẩn nhiều nguy cơ làm lây lan dịch bệnh.
Dưới đây là một chia sẻ của một F0 đang phải thở máy 24/24 ở Bắc Giang sẽ làm nhiều người thức tỉnh, nhiều người biết quý trọng sự tự do đang có của mình:
"Tôi là người con của Sơn La, xuống KCN tại Bắc Giang làm việc 3 năm nay. Là một người khỏe mạnh, ít ốm, có ốm thì cũng là qua qua cảm xoàng rồi khỏi. Thế mà giờ đây chỉ vì con Corona nhỏ bé mà trở lên yếu đuối như lúc này...
Ngày 24/5 vừa qua, sau lần test nhanh, tôi phát hiện mình bị dương tính với virut, lúc này trong người tôi không có biểu hiện gì nhiều không ho, không sốt cũng không khó thở.
Tôi được đưa về bệnh viện dã chiến để cách ly điều trị. Tuy nhiên, SARS-CoV-2 ngày càng xâm nhập sâu khiến tình trạng bệnh của tôi bắt đầu trở nặng hơn, là những lần nghẹt thở, ho khụ khụ, mũi nhức nhức, cổ họng ngứa ngứa, càng cố thở thì càng khó khăn.
Nhận thấy tình trạng bệnh của tôi ngày càng căng thẳng các bác sỹ điều chuyển tôi lên nằm tại BV phổi tỉnh Bắc Giang.
Các bạn biết không? Giờ đây tôi phải thở máy oxi 24/24 giờ, nằm giường như một thằng bại liệt, bác sỹ bảo tôi cố gắng để thở bình thường và cố ngồi dậy tập thể dục, nhưng mà cứ ngồi dậy là lồng ngực như có một khối đá khổng lồ đè nặng xuống, khó thở, nhức đầu lắm.
Cảm giác như mình chẳng còn một chút sức lực nào nữa cả. Mỗi ngày của tôi là xoay quanh máy thở, hút sữa và uống nước cháo để lay lắt qua ngày, con virut ấy thật khủng khiếp, có lúc ngợp thở, khó chịu quá tôi đã nghĩ hay là mình từ bỏ cuộc sống này...
Nhưng không, ở quê tôi còn bố mẹ, 2 con và vợ, nên lại nhắm mắt và tự bảo mình cố gắng, Ở đây các bác sỹ cũng rất nhiệt tình và động viên tôi cố gắng mỗi ngày. Ước gì thời gian trôi ngược lại một chút quay về những ngày đầu của tháng 5 để tôi chú ý hơn tôi sẽ đeo khẩu trang, sát khuẩn thật cẩn thận. Không tụ tập và giãn cách nghiêm chỉnh để con Corona kia không có cơ hội xâm nhận vào người tôi. Nhưng cuộc sống mà, làm gì có ước, có giá như, để mà...
Em viết những điều này trong khao khát mãnh liệt về tự do. Tự do hít thở không cần máy móc hỗ trợ. Mong mọi người cố gắng, nghiêm túc chống dịch. Để không phải nói 2 từ "giá như"...
Bên dưới bài viết, nhiều dân mạng đã gửi lời chúc sức khoẻ tới BN để mau được về với gia đình, đồng thời cảm ơn chủ bài đăng đã cho mọi người biết rõ về nỗi khổ mà Corona mang tới. Hy vọng mọi người có ý thức phòng chống cao hơn nữa.